3. ÁC MỘNG
Bỗng lạc vào một căn phòng xa lạ
sực mùi thuốc sát trùng,
tôi nhìn thấy
những ánh mắt trẻ thơ đờ đẫn,
những cái miệng bé xíu ngáp ngáp
không còn phát nổi âm thanh,
những lồng ngực bị mở toang trống rỗng,
những ổ bụng không còn gan, thận vẫn hôi hổi nóng
từ những thân xác trẻ con nằm la liệt khắp phòng...
Chưa kịp định thần,
tôi nghe thấy một tiếng nói lạnh tanh
từ cái mồm đeo khẩu trang trắng toát :
- Kẻ ngu ngốc kia,
thiên đường có nẻo sao không đi,
địa ngục không lối lại mò vào ?
Khặc, khặc...
Đã đến đây thì hãy ở lại
làm bạn với lũ nhóc này !
Rồi một bóng áo blu trắng lao đến,
vung con dao mổ trong tay
nhằm tim tôi đâm tới...
*
Tôi kinh hoàng rú lên,
nhưng nghe thấy tiếng rú của mình cứ tắc trong cuống họng
thành những tiếng ú ớ...
Bỗng cảm thấy tay vợ tôi đang nằm bên đập đập vào người,
tôi thảng thốt choàng dậy,
mới biết mình vừa trải qua một cơn ác mộng,
cả người ướt sũng mồ hôi,
tai vẫn còn bùng nhùng bởi tiếng trẻ con thét gào trong câm lặng
giữa màn đêm đặc quánh...
4.2014
3. A NIGHTMARE
Suddenly losing myself in a strange room
full of an antiseptic smell,
I saw
naive glassy looks
little mouths gapping
not able to utter even a sound.
chests opened wide and hollow
bellies without any liver, kidney still steaming warm
from the children’s corpses lying everywhere in the room....
Not regaining myself yet,
I heard a stone-cold voice
from a mouth covered with a white comforter :
- Idiot,
why didn’t you go to the opened Heaven
but penetrated this closed Hell ?
Ha ha ...
Stay here when you have come
to strike up a friendship with these children !
An then a white-blouse shadow rushed towards me,
with a lancet in hand brandished
to be thrust into my heart...
*
I screamed in a great consternation
but I just heard my scream stuck in the throat
into stuttering sounds...
Suddenly feeling that my wife lying beside was clapping on me
I was startled into sitting up,
and knew that I had undergone a nightmare,
my whole body was soaking wet in sweat
my ears were still full of the children’s screams in silence
amongst the thick darkness...
No comments:
Post a Comment